Xóm Chùa, Dốc Đình ngày ấy gần chục nóc nhà quấn túm lấy nhau, dựa lưng vào gốc đa cổ thụ, quay lại sau lưng là chùa cổ, sẫm bóng cây quéo già. Còn trước mặt là ngã ba, không nhà cửa, chỉ thấy thăm thẳm đồng bãi tiếp trời.
Ảnh minh họa
Tháng 7 là tháng của sự tri ân, tưởng nhớ, hướng về nguồn cội, về những mất mát hy sinh, về chiến đấu “vào sinh, ra tử”, về những anh hùng, liệt sĩ đã ngã xuống vì quê hương, đất nước, về những đớn đau, thiệt thòi của các thương, bệnh binh, của những người mẹ mất con, người vợ mất chồng, của những người con mất cha… Nhiều, nhiều lắm, làm sao hôm nay chúng ta có thể kể hết được bằng lời về những mất mát lớn lao đó trên khắp đất nước mang dải hình chữ S này!
Thắp nến tri ân anh hùng, liệt sĩ. Ảnh minh họa
Tôi may mắn được lớn lên trong điều kiện đất nước đã hòa bình, độc lập, không còn có chiến tranh, không còn đổ máu. Nhưng những bài học đầu đời từ thuở ầu ơ cho đến mãi hôm nay, tôi vẫn không bao giờ quên được những trang sử hào hùng chói lọi của dân tộc Việt Nam, sự hy sinh anh dũng của lớp lớp thế hệ cha ông đi trước. Cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ đã khép lại bằng những máu xương của biết bao con người, mang lại hòa bình,